Ngọc khóc thì Ngọc mới nguôi ngoai được một chút nỗi khổ của mình, bà đứng dậy tự nhủ – Bố chồng ơi, con khóc đi … hét lên đi. .. hoặc tôi sẽ làm bất cứ điều gì … bạn sẽ không dừng lại! Người lính nói – nhưng con gái, con đang đau khổ. Tôi có thể làm cái này như thế nào? Ngọc nói về điều đó – Hôm nay tôi không phải là con gái của bạn. Hôm nay bạn xem tôi như một người phụ nữ. bạn nghĩ tôi là vợ của bạn Làm điều đó với tôi như bạn làm với vợ của bạn. Nó giống như một sự bật đèn xanh cho Fawzi Sahib. Fauji sahib bắt đầu đập mạnh vào âm hộ của Ngọc bằng tất cả sức mạnh của con cặc của anh ta.